Dương Quân Tô nói tiếp: "Bác đừng có băn khoăn gì, bác không cảm thấy hai năm qua chính sách đã bắt đầu có chỗ buông lỏng sao? Hơn nữa, phân trường bốn chúng ta là điển hình của chiến dịch học hỏi Đại Trại trong nông nghiệp, chúng ta làm chuyện gì cũng là xuất quân có tiếng, ai cũng không nói được gì. Người nào dám phản đối, con sẽ phản đối người đó. Trời sập xuống, có người ở chỗ cao chống đỡ, không dính líu gì đến bác."
Chủ nhiệm Chu cảm khái nói: "Cháu thật là có nhuệ khí, có can đảm đi đầu. Chỉ là một lão già khọm như bác, còn có thể đi song hành bước chân của các cháu sao?
Dương Quân Tô cười nói: "Cháu cam đoan bác có thể đi theo kịp. Bác Chu, cháu mời bác rời núi, có nhiều phương diện phải cân nhắc, một là vì suy nghĩ cho công nhân viên chức phân trường bốn, cả một vùng rộng lớn đó cháu giao cho người khác sẽ lo lắng, trẻ tuổi không trấn áp được cục diện, lớn tuổi thì sợ tư tưởng theo không kịp. Nghĩ tới nghĩ lui chỉ có bác là thích hợp nhất, bác có kinh nghiệm phong phú, tư tưởng tiên tiến, trước kia đã từng làm cải cách. Không chỉ con cảm thấy bác phù hợp, Triển Thanh cũng đề cử bác với con."
Chủ nhiệm Chu ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Tôn Triển Thanh, Tôn Triển Thanh cười với ông ấy.
Dương Quân Tô nói tiếp: "Một phương diện khác là vấn đề tư tâm của cá nhân cháu, đoán chừng đến nửa năm sau, cháu phải lui ra một nửa, tiếp nhận công việc của cháu phải là người con tin tưởng; còn có năm đó hành động cải cách của bác năm đó bị ép gián đoạn, ngẫm nghĩ cũng là một loại tiếc nuối, chi bằng mượn cơ hội này thực hiện nguyện vọng đã từng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây