Dương Quân Tô giận không chỗ phát tiết, cuối cùng bà cũng bắt được mày.
Cô "Xuỵt" một tiếng, ra hiệu Chu Viên Viên đừng lên tiếng. Chu Viên Viên khẩn trương trợn tròn tròng mắt, đứng đấy không nhúc nhích.
Dương Quân Tô xoay người đi tìm hai cây gậy gỗ, mình cầm một cây, đưa cho Chu Viên Viên một cây. Sau đó cô chạy gấp tới, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, đập mục tiêu ở trong bụi cỏ.
Người đàn ông nấp trong bụi cỏ rốt cục kìm nén không được, phủi đất một chút chui ra. Thằng cha này nhìn bộ dạng cũng không phải là thứ tốt, trên đầu đội nón xanh được bện từ lá cây, trên mặt bôi đến độ toàn là bùn, chỉ lộ ra hai con mắt. Vì nhìn trộm thật sự là nhọc lòng.
Dương Quân Tô lại xích lại gần xem xét, người này còn mặc quân trang, lửa giận của cô càng lớn hơn, quả thực là bại hoại hình tượng quân nhân. Cô đuổi theo gã đàn ông tiếp tục dồn sức đánh. Chu Viên Viên kịp phản ứng cũng tới cùng hỗ trợ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây