Dương Quân Tô cảm khái nói: “Một số người già nào đó bây giờ thật sự khiến người ta thất vọng. Sa sút theo từng thế hệ, trí tuệ và sự hiền từ, khoan dung mà người già nên có đều đi đâu cả rồi? Tôi già rồi tuyệt đối không thể như thế này.
Hồ Mỹ Bình tức giận đến mức chết đi sống lại, kéo dài thanh điệu nói: “Ây dô, tôi sống lớn như vậy rồi chưa từng thấy người trẻ nào giống như cô.
Dương Quân Tô mỉm cười: “Bác nói bác đã sống nhiều năm như thế sao vẫn hạn hẹp như thế chứ? Cuối cùng thì bác cũng không bằng tôi được, tôi còn trẻ đã gặp được người già như bác rồi. Sức mạnh của tấm gương là vô hạn, ý nghĩa giáo dục phản diện điển hình cũng rất sâu sắc, bác Hồ, tôi cảm ơn bác giáo dục sâu sắc cho tôi, cũng cho tôi càng thêm trân quý trưởng bối tốt như mẹ chồng tôi, thế này cũng coi như là cống hiến lớn nhất trong đời bác cho xã hội rồi.
Hồ Mỹ Bình tức tới tối sầm hai mắt, nhất thời không tiếp lời được.
Dương Quân Tô không để ý tới bà ta nữa, xoay người tiếp tục làm việc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây