Dương Quân Tô càng hài lòng với nhà chồng hơn, lúc ăn cơm chiều, bèn đưa ra quan điểm này: "Cha mẹ, Minh Tri, con phát hiện nhà chúng ta có một báu vật, đó chính là người nhà chúng ta có tính khí rất tốt, tâm lý cũng khỏe mạnh, chưa bao giờ hung thần ác sát, cãi lộn."
Ôn Dương Thu nói: "Người nhà thì nên như vậy mà, có chuyện từ từ nói mới tốt chứ.
Vu Phượng Hoa cũng nghĩ như vậy.
Dương Quân Tô dẫn dắt bọn họ: "Không phải, gia đình như nhà mình rất hiếm gặp. Không tin, mọi người nhớ lại những nhà chúng ta quen biết xem, những người hàng xóm chúng quanh ngày nào đó chả to tiếng hai câu? Còn có những người hội phụ nữ đến hòa giải mâu thuẫn. Thậm chí nhà của bác hai, nhà bọn họ sẽ không có gia phong tốt như nhà chúng ta. Dục vọng khống chế dục của bác gái quá mạnh mẽ, thích khống chế người khác, tính khí không tốt bằng mẹ; bác trai ứng biến không linh hoạt, không biết dễ dành người khác, Trí Viễn học theo khuyết điểm của bác gái và bác trai.
Hai người cẩn thận ngẫm nghĩ, đúng là vậy, hơn nữa càng nghĩ càng đúng. Những năm nay anh hai, chị hai sống chung rất khó khăn, bây giờ lớn tuổi đỡ hơn chút, lúc tuổi còn trẻ ba ngày hai bữa ầm ĩ. Hai người bọn họ thì rất ít khi cãi nhau. Hai người càng nghĩ càng vui, nhìn Dương Quân Tô cũng càng thuận mắt, ánh mắt đứa nhỏ này thật đặc biệt, không hổ là người làm lãnh đạo, đó là có thể khai quật được những điều khác biệt của người khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây