Lý Vinh sâu xa nói: "Con rất giỏi, lĩnh ngộ tư tưởng lãnh tụ rất sâu."
Dương Quân Tô nghiêm mặt nói: "Cảm ơn bác gái đã khích lệ."
Ôn Chí Viễn nhíu mày, anh ta cũng không ngờ tới người mẹ có nửa đời người đều là giáo huấn người khác lại bị vãn bối Dương Quân Tô cho một bài giảng, giảng dạy hết hai lần. Anh ta có lẽ nên trách cứ Dương Quân Tô, nhưng lạ thay anh ta không có, thậm chí anh ta còn sinh ra một ý nghĩ bất hiếu không thể nói cho người khác biết: Mẹ, hóa ra mẹ cũng có hôm nay.
Không thể không nói, lúc cái miệng sắc bén của Dương Quân Tô không chửi mình thì nghe nhìn rất sảng khoái.
Ôn Viêm Hạ chợt không kìm được, phun một ngụm nước canh. Đây là lần thứ hai, có vãn bối lên lớp cho vợ của ông ta trước mặt nhiều người, bình thường đều là bà ta giáo huấn người khác. Tâm trạng của ông ta rất phức tạp, không biết nên hình dung như thế nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây