Lý Vinh cảm thấy bà ta là một bác gái, có nghĩa vụ dạy bảo vãn bối trong nhà.
Bà ta nhìn Dương Quân Tô, nhìn sang con dâu của mình, vừa cười vừa nói: "Tôi rất hài lòng đứa nhỏ Lâm Nguyệt này, tri thư đạt lễ, hiền lành dịu dàng, lên được phòng khách xuống được phòng bếp, còn hết sức hiểu chuyện. Tiểu Dương, sau này con phải học tập Tiểu Nguyệt nhé.
Lâm Nguyệt vội vàng khiêm tốn nói: "Mẹ, mẹ đừng nói như vậy, như vậy ngại lắm."
Ôn Minh Tri nhíu mày, cảm thấy bác gái hai nói như vậy không thỏa đáng.
Người ta chủ động nói tôi muốn học tập mình thì đó là khiêm tốn. Nhưng nếu như mình nói người ta nên học tập mình thì đó không tốt lắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây