Dương Quân Tô nói: “Mẹ, chuyện này à, chia làm đạo và thuật. Đạo chính là biện pháp căn bản, thuật chính là biện pháp cụ thể. Mẹ phải từ đạo nâng cấp bản thân, chính là mẹ phải tự tin, có sức mạnh, không sợ gì cả, không sợ lời nói của người khác, không quan tâm những quy tắc cũ nát đó. Bỏ đi, nói nhiều rồi, mẹ cũng không tiêu hóa nổi. Con chỉ nhắc một điều, mẹ đừng tự ti, đừng cảm thấy mẹ không sinh con trai là thua kém người khác, đừng cảm thấy mẹ nợ nhà họ Dương, mẹ nợ cái đầu á. Nhà họ Dương di truyền bộ não này, mẹ sinh ra bốn đứa con vượt xa trình độ bình quân nhà họ, đó là tổ mộ nhà họ bốc lửa, mẹ nên cảm thấy kiêu ngạo mới đúng. Như vậy đối mặt với nhà họ, mẹ chính là bễ nghễ nhìn xuống, có ưu thế về tâm lý.
Diệp Hương Vân: “… Hóa ra còn có thể nghĩ như vậy.
Dương Quân Tô lại nói: “Mẹ rảnh rỗi thì hồi tưởng lại mỗi trận con từng cãi, đó đều là án lệ kinh điển.
Diệp Hương Vân cũng không biết nói gì mới được, chỉ đành lặng lẽ gật đầu. Bà thật sự tiếp thu lời con gái, rảnh rỗi sẽ suy nghĩ phương pháp, định lần sau mẹ chồng tới sẽ dùng.
Dương Quân Tô giảng bài cho mẹ cô xong, vội vàng quay về làm việc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây