Dương Quân Tô nghĩ ngợi, tỏ vẻ khó xử nói: “Bác gái, vừa nãy con còn nói với hàng xóm, con là cán bộ, phải lấy mình làm gương, nghiêm khắc tự luật, không thể lấy cây kim mũi chỉ nào của nhân dân. Nhưng bác lại là bác gái của con, người lớn tặng, không dám từ. Bây giờ con rất khó xử.
Thím Ngưu bên cạnh khuyên: “Quân Tô, thím cảm thấy cháu nên nhận. Cán bộ thanh liêm tới đâu, không thể ngay cả đồ của nhà mình cũng không thể cầm chứ? Bác gái con không khác gì mẹ con, bà ấy cho, giống như mẹ con cho vậy.
Thím Ngô cũng phụ họa nói: “Nói phải, chính là ý này.
Đỗ Lệ cũng tiếp lời hai người nói: “Quân Quân, mấy thím của con nói đúng, chính là như vậy. Con mau vào nhà thử xem, nếu không hợp thì chúng ta sửa.
Dương Quân Tô cầm áo về phòng thử, rất vừa người. Cô mặc ra đi một vòng, mọi người đều khen đẹp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây