Mọi người cho rằng thơ Dương Quân Tô làm chỉ một bài là xong, không nghĩ tới người ta còn có cái phần cuối:
"Tình lãng đích thiên, bích lục đích điền, hoan tiếu đích kiểm, trúc địch tẫn tình địa xuy, la cổ sử kính địa lôi.
Ngã môn lôi thì đại đích cổ, dương dược tiến đích hưởng tiên. Kình cách mệnh đích đại kỳ, khai chiến đấu đích hàng phàm.
Thuyền kháo bồng bồng kháo phong, xã hội chủ nghĩa kháo quần chúng, ngã môn toàn thể chức công nhất khởi triêu tiền trùng[2]."
[2]Tạm dịch: bầu trời quang đãng, ruộng một màu xanh, gương mặt vui cười, sáo trúc thổi tự do, chiêng trống mặc sức mà đánh. Ta đánh tiếng trống thời đại, tiếng pháp vang vọt lên cao, giơ cao cờ lớn của cách mạng, mở buồm tàu tuyên chiến đấu. Thuyền dựa vào cột cột dựa vào gió, xã hội chủ nghĩa dựa vào quần chúng dân, toàn thể công nhân viên chức xông về phía trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây