Diệp Hương Vân lặng lẽ tính từ nhân viên phân trường tới lãnh đạo tổng trường phải vượt qua bao nhiêu cấp bậc, bà lắc đầu thở dài, chồng mình không có lòng tiến thủ, con gái lại ngược lại, nếu điều tới sẽ tốt biết bao.
Dương Quân Tô cầm túi xách, ngồi lên yên sau xe đạp, Dương Lợi Dân thấy cô còn đeo cái cặp sách vải màu lục nhạt thời đi học, nói: “Loại cặp sách này không hợp với thân phận của con, con nên mua một cái túi da đen. Nhân viên cán bộ trong phân trường đều dùng loại này.
Dương Quân Tô nói: “Cha tưởng con không muốn à, còn không phải không có tiền?
Dương Lợi Dân nghĩ một lúc, cảm thấy vấn đề mặt mũi không thể qua loa, bèn cắn răng nói: “Cha mua cho con một cái.
Dương Quân Tô cười nói: “Cảm ơn cha.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây