Dương Quân Tô chuyển chủ đề, ôn hòa nói: “Có điều, cha, cái con nói là kết quả xấu nhất. Bây giờ cha đã khác trước. Bây giờ ai không khen cha tốt? Con nghe nói lãnh đạo đều lấy cha làm điển hình. Cha là cha ruột của con, hễ cha đối xử tốt với con một chút, con còn có thể bỏ mặc cha? Cha nghĩ xem, từ nhỏ tới lớn con có tính nết gì? Có phải là ôn nhu hiền lành hiếu thuận chu đáo không? Ngay cả kiến con cũng không nỡ giẫm chết. Hận không thể nuôi muỗi trong mùng của cha. Cũng chỉ là sau này bị ép quá sâu, con bất đắc dĩ mới cứng rắn lên. Nhưng dù sao con cũng là con gái, lòng dạ của con gái đều rất mềm yếu. Cha đối tốt với con một phần, con đối tốt với cha mười phần. Đương nhiên, cha đối xử tệ với con, trí nhớ của con cũng rất tốt. Dù sao thì kết cục cuối cùng của cha nằm trong tay của bản thân cha, xem đó mà lựa chọn.
Dương Lợi Dân cũng không biết nên nói gì, dù sao thì bây giờ tình cảm của ông đối với đứa con gái này vô cùng phức tạp, có hơi thích, có rất nhiều kỳ vọng, còn có một chút sợ hãi.
Ông cảm thấy không phải đang nuôi con gái, ngược lại giống như nuôi một tổ tông.
Thứ Dương Quân Tô muốn chính là hiệu quả này, kính cô sợ cô là tốt nhất. Tình cha tình mẹ chân chính gì đó, thứ đó không khác gì tình yêu chân chính, đều là hàng xa xỉ khan hiếm, người bình thường không có vận khí đó.
Trên đời này, hầu hết cha mẹ sinh con đều là dựa theo bản năng mà thành, sinh bừa sinh bãi, nuôi bừa nuôi bãi, người nghèo nuôi con càng giống như mua vé số, đầu tư không lớn lại hi vọng không nhỏ. Bỏ ra hai tệ tiền vốn lại muốn trúng 500 vạn. Mình là lợn, lại mong con trai thành rồng, con gái thành phượng. Mình chê mệt không bay, đẻ mấy quả trứng, ngày nào cũng bảo chim con tự bay. Mặc kệ là chích chòe hay là vẹt, hết thảy đều muốn so độ cao với diều hâu trên trời. Cũng không nhìn xem cha mẹ của chim ưng người ta là ai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây