Trần Nam Phương nghĩ mẹ đang nhìn mình, bèn muốn biểu hiện một chút, cô bé cầm chặt vợt, dốc hết sức lực, đánh một cú cầu xoay vòng qua.
Dương Quân Tô nhẹ nhàng đón lấy, nhưng trong miệng vẫn nói: “Ây ya nguy hiểm quá, suýt chút không đỡ được. Nam Phương em ngày càng lợi hại.
Trần Nam Phương vui tới mức đuôi sắp vểnh lên, tỏ vẻ đắc ý nhìn mẹ.
Tống Yêu Vũ cười lắc đầu.
Hai người đánh cầu lông nửa tiếng, Trần Nam Phương mệt tới mức đầu đầy mồ hôi, trên người Dương Quân Tô cũng có chút mồ hôi. Cho tới khi dì Viễn gọi họ ăn cơm, hai người mới dừng lại, rửa tay rửa mặt chuẩn bị ăn cơm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây