Mọi người đều đồng tình với lời này, cái con chuột Ngô Kiếm và Bạch Ngọc Phượng nghe xong lại có cảm nhận khác.
Anh xin lỗi người ta, người ta nói gì, anh cũng phải nghe. Lúc này Ngô Kiếm chỉ có thể cúi đầu chịu giáo huấn.
Dương Quân Tô ngạo nghễ đưa ra tổng kết: “Đồng chí Ngô, anh lớn tuổi hơn tôi, lại có thời gian làm việc dài hơn tôi, thực ra nói anh ngay trước mặt mọi người, tôi cũng không nhẫn tâm. Nhưng không nói anh, tôi lại lo lắng anh bước sai đường. Cùng là đồng nghiệp, tôi đều là vì tốt cho anh, anh đừng ghi hận trong lòng, sau này chúng ta nên như thế nào trong công việc thì vẫn nên như thế ấy.
Ngô Kiếm cắn răng, nói: “Phải phải, đồng chí Dương, cô nói đúng.
Ngô Kiếm xin lỗi xong, tới phiên Bạch Ngọc Phượng, chị ta không dứt khoát xin lỗi như Ngô Kiếm, chị ta xây dựng tâm lý rất nhiều, nhưng lại không buông bỏ được sỉ diện. Lúc này, trong lòng chị ta hận thấu Dương Quân Tô, lắp bắp trong miệng, không nói ra được một câu xin lỗi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây