Dương Quân Tô cười như không cười: “Tôi về nhà đi đường nào, anh quản được sao?
Nói tới đây, cô cười thần bí: “Đồng chí Ngô, ở khu này anh rất nổi tiếng ha, tôi thuận tiện nghe rất nhiều câu chuyện. Nói xong, cô nhanh chóng rời đi.
Từ sau khi Dương Quân Tô rời đi, Ngô Kiếm luôn thấp thỏm, anh ta luôn cảm thấy sẽ có chuyện gì xảy ra.
Ngày hôm sau đi làm, quầng mắt của Ngô Kiếm đen lại, nhìn sang Bạch Ngọc Phượng cũng không khác gì anh ta.
Ngược lại là Dương Quân Tô vẫn rất thần thái, đi đường nhanh nhẹn, chứng tỏ tâm trạng cực kỳ tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây