"Nhìn rất tốt, dọn dẹp cũng rất nhanh, hôm nay hai đứa trẻ của Đông Lâm, đứa nhỏ rất tốt, không quấy khóc, đứa lớn bốn tuổi, bắt đầu hiểu chuyện, thấy Giai Tuệ không muốn nói chuyện, muốn làm quen đoán chừng phải phí chút tâm tư."
Đại khái tình huống Trần Quế Hương cũng rất hài lòng, còn hai đứa trẻ, bà vốn là không muốn nhìn con gái vừa gả qua liền làm mẹ người ta.
"Đây là sự lo lắng cuối cùng của mẹ, sau này như thế nào thì phải tự xem hai đứa."
Con gái lúc trở về từ Lư gia khiến bà cảm giác trời đất sụp đổ, sau đó con gái tìm đến cái chết, bà cũng hận không ôm con gái cùng đi, nhưng cuộc sống chính là như vậy, có thể trải qua được khoảng thời gian khó khăn nhất, thì mọi chuyện sẽ ổn, chính là "Sơn trùng thủy phúc nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.*"
(*giữa cảnh núi non trùng điệp, sông ngòi chằng chịt, tưởng như không còn đường đi nữa, thì bỗng nhiên ở ngay trước mắt lại phát hiện thấy trong bóng râm của rặng liễu xanh mát có khóm hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu và còn có một thôn trang thanh bình, yên ả = khó khăn nào rồi cũng sẽ qua, dũng cảm đối mặt sẽ nhận được quả ngọt.)
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây