Triệu Đông Lâm nhướng mày nhìn sang, thị lực của anh phi thường tốt, so với Đổng Giai Tuệ còn thấy rõ hơn chút, có thể thấy rõ tướng mạo và chi tiết ở chế phục của đối phương, đúng là đội tuần tra, cũng có thể là đội trưởng.
“Ừ, được, chúng ta mau chóng tới đi.
Trương Xảo Nhi uống hai ngụm nước xong cảm thấy đỡ mệt hẳn, Đổng Giai Tuệ đi qua đỡ bà ra khỏi nhà ga.
“Mẹ, Mỹ Hương tới đón chúng ta.
Trương Xảo Nhi suy yếu gật đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây