“Ơn lớn nhất của cha mẹ đối với con cái không phải là sinh ra chúng, mà là đồng hành và nuôi dưỡng. Nuôi dưỡng mà không dạy dỗ, chẳng khác gì là không có cha mẹ cả? Cô rời đi khi bọn nhỏ cần cô nhất, cô có bao giờ nghĩ đến việc đó sẽ dẫn đến sự tổn thương đối với chúng chưa, cô đã không nghĩ đến những điều nay, bởi vì trong tâm của cô chỉ có chính mình.
Lúc nói những lời này, nội tâm Triệu Đông Lâm mang theo sự ôn nhu, bởi vì anh đang nghĩ đến Đổng Giai Tuệ.
Đổng Giai Tuệ nói rằng, làm cha mẹ chỉ có thể đồng hành cùng con cái của mình một đoạn đường ngắn, khi còn trẻ, cha mẹ dành rất nhiều thời gian và năng lượng để làm bạn với con cái của mình, dạy cho chúng biết về thế giới, dạy cho chúng đạo lý làm người, như vậy, khi chúng lớn lên và phải đối mặt với thế giới, sẽ không sợ hãi, cũng sẽ không đi sai đường.
Bọn trẻ sẽ biết là cha mẹ sẽ luôn ở phía sau, hỗ trợ chúng, nội tâm của chúng được lấp đầy tình yêu, không sợ hãi và cũng không do dự.
Nước mắt của Uông Mai cuối cùng cũng rơi xuống, cô ta thống khổ cau mày, dùng giọng điệu chất vấn nói: “Tất cả những chuyện này chẳng lẽ là tôi muốn như vậy sao? Tôi cũng không muốn như vậy, thế giới này đối với tôi có sự công bằng sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây