“Được rồi, con sau này sống thật tốt, nói tới nói lui vẫn phải trách mẹ, con dâu này là mẹ tìm cho con, vả lại, trước đó mẹ luôn muốn gia đình hòa thuận vạn sự hưng, ban đầu sau khi vào cửa cô ta không hề để lộ bản chất.
Triệu Đông Hà cười khổ, mẹ anh ta nghĩ thế cũng là chuyện đương nhiên, loại tính cách đó, không phải nói lộ là lộ ra ngay, mấy năm nay không ít lần anh ta nói hết lời, không phải người ta cũng không nghe lọt tai à?
Chỉ là thích so đo thì thôi đi, cứ nhắm một mắt mở một mắt bỏ qua cho xong chuyện, ít nhiều vợ chồng bây giờ đều như thế, nhưng lần này, Trịnh Nguyệt Phân thật sự chạm đến ranh giới cuối cùng của anh ta, người phụ nữ cùng giường chung gối mỗi ngày lại có tâm tư ác độc như vậy, điều này khiến anh ta khó mà chấp nhận.
Triệu Đông Hà không muốn mẹ anh ta đi theo lo lắng, an ủi: “Mẹ, chuyện này không liên quan đến mẹ, tính cách này của cô ta, là mềm nắn rắn buông, mấy hôm không châm biếm mỉa mai là không chịu được.
Có một số việc, không thể trách người khác, thời gian qua trở thành như thế này anh ta cũng có một phần trách nhiệm lớn, ngay từ đầu khi có manh mối anh ta nên thẳng tay dập tắt không thương tiếc, nói cho cùng, vẫn quá mềm lòng với cô ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây