Giai Tuệ vừa bước về phòng thì đã Triệu Đông Lâm ôm vào trong ngực, anh vội vàng hôn lên mặt và môi của cô một cách chiếm hữu, Giai Tuệ cảm thấy chân mình không thể đứng vững trong chốc lát, cô đẩy anh ra và đi lên giường.
Triệu Đông Lâm mỉm cười bế ngang cô lên, anh tiêu hao hết tất cả nhiệt lượng trong bữa cơm buổi tối lên người Giai Tuệ.
Đêm đã khuya, gió thổi mây bay, ánh trăng lờ mờ thỉnh thoảng bị đám mây đen che khuất, chỉ có bầu trời đầy sao, báo hiệu ngày mai sẽ là một ngày có thời tiết tốt đẹp.
Ngày hai mươi tám tháng mười hai âm lịch, ủy ban thôn bắt đầu cho nghỉ phép năm, Triệu Đông Lâm mang phúc lợi của anh trở về, năm cân thịt heo, hai cân rưỡi táo đỏ, một cân rưỡi đường mật.
“Ôf, được phát những thứ này à, thật đáng quý."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây