Lư Thành Nguyên cắn chặt răng, quay đầu lại nhìn con đường nhỏ quanh co, đầu đường bên kia dường như phảng phất thấy thân ảnh Giai Tuệ đang đứng cười tươi như hoa, tâm trạng hắn ta bỗng trở nên trống rỗng khó chịu, lại nhìn Triệu Đông Lâm bên cạnh ánh mắt như hổ rình mồi, lưu luyến mỗi bước rời đi.
Triệu Đông Lâm đứng tại chỗ nhìn theo một lúc lâu, mãi cho đến khi Lư Thành Nguyên rẽ vào một khúc cua, đi về phía thôn Tiểu Lĩnh, lúc này anh mới đạp xe rời đi.
Anh về đến nhà, trong sân, đám trẻ con trong nhà đang đá cầu, cười ha hả thật náo nhiệt
Quả cầu được làm bằng một mảnh vải bọc tiền xu được nhét lông gà vào trong. Ngoài cầu đá Giai Tuệ còn làm bóng cát cho chúng, bóng được làm từ một túi tròn nhỏ đựng cát, đá đen nhét vào trong để chơi.
Anh Bảo là người đầu tiên nhìn thấy Triệu Đông Lâm. Cô bé với đôi chân ngắn ngắn nhỏ xinh lon ton chạy lại, dang tay muốn Triệu Đông Lâm ôm. Triệu Đông Lâm khom lưng bế cô bé, ở mặt Anh Bảo thơm một cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây