Sau khi Đổng Giai Tuệ nói xong, cũng không quan tâm sắc mặt của Trịnh Nguyệt Phân như thế nào, trực tiếp đi thẳng tới nhà kho, để lại Trịnh Nguyệt Phân vẻ mặt đen lại nghiến răng nghiến lợi ở phía sau lưng cô.
Chiếc đồng hồ kia nhìn vẫn mới tinh, chắc chắn là mới mua, nói không chừng là quà cưới của mẹ chồng, nếu là của hồi môn của nhà họ Đổng, đã lấy ra khi trao của hồi môn rồi, hơn nữa, điều kiện của nhà họ Đổng cũng không phải là quá tốt, không có khả năng vừa cho một chiếc máy may vừa cho thêm một chiếc đồng hồ, nó chính là xuất xứ từ Thượng Hải, không dưới một trăm đồng một chiếc đâu.
Không thể không nói, suy nghĩ của Trịnh Nguyệt Phân là sự thật, chỉ là cô ta đã nhầm đối tượng, đây không phải là quà cưới dành cho con dâu, mà đây là Triệu Đông Lâm dùng tiền trợ cấp xuất ngũ của bản thân để mua tặng cô, là tiền riêng của anh ấy.
Buổi tối về nhà, sau khi ăn cơm xong, cô tắm cho Anh Bảo, sau đó cô gọi Triệu Đông Lâm tắm cho Hắc Đản.
Hắc Đản là con trai, tuy rằng còn nhỏ tuổi, đối với chuyện tắm rửa Đổng Giai Tuệ cũng có chút kiêng dè, dù sao cậu bé cũng không phải là do chính cô sinh ra, bốn tuổi cũng không phải quá nhỏ, cô xấu hổ mà Hắc Đản cũng xấu hổ, chuyện vặt này để cho ba của cậu bé xử lí là được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây