Sau khi ăn cơm xong, Đổng Giai Tuệ chủ động rửa chén, Hắc Đản tự mình ngồi dưới tán cây nghịch đá, Đổng Giai Tuệ nhìn qua cửa sổ, nhìn thấy ống quần của Hắc Đản bị rách một mảng, quần cũng có chút ngắn, còn có giày của Hắc Đản sờn cũng rất nghiêm trọng, cậu bé ngày nào cũng đi theo Triệu Mãn Trụ đi làm nên quần áo giày dép thực sự rất dễ bị bẩn.
“Hắc Đản năm nay bốn tuổi rồi, có phải chúng ta cũng nên cho cậu bé nhập môn không?
“Ây, sao tự nhiên lại nhắc đến chuyện này.
Thời điểm này không có nhà trẻ, trẻ em trong thôn sáu bảy tuổi mới đi học tiểu học, Hắc Đản còn chưa đủ tuổi để đến trường.
Huống chi bọn trẻ trong thôn ở thời điểm này làm gì có cái gọi là bài học vỡ lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây