Cô ta rất vui sướng khi Sở Đình không quay lại, Sở Đình không quay lại không phải đồng nghĩa với việc đồ ăn mấy ngày này của thợ làm sẽ do cô ấy quản lý sao, dù sao sau vụ mùa cũng rảnh rỗi ở nhà không có gì chuyện làm, ở đây quản lý việc cơm nước còn có thể ăn mấy đồ ngon nhất, nhất là chồng và con trai con gái mình cũng được bồi bổ.
“Cho nên con bé mỗi ngày chỉ ở trong nhà tại thành phố, không làm gì cả à?” Bà Kiều vừa nói ra những lời này, lập tức lại nghĩ đến việc khi Sở Đình ở trong đội cũng không tham gia làm hoạt động gì cả không phải sao? Cả ngày ở trong nhà cũng không vào công, được rồi, bà cũng không xen vào nữa.
Dương Vũ cười không nói lời nào, bà Kiều cũng không tiếp tục chủ đề này nữa, chỉ nói: “Vậy lương thực với nồi niêu của con đâu?”
Dương Vũ chỉ về phía phòng bếp: “Vẫn chưa phá đến đó đâu, con vừa mới nói với Dương Dũng nhà bên cạnh rồi, mượn nhà bọn họ một cái nồi, thêm nồi lớn trong phòng bếp nhà ta nữa, hai cái nồi như vậy cũng đủ dùng rồi.”
Bệ bếp để bắc nồi trong nhà bếp của anh nhất định là phải tháo ra rồi, chỉ cần tùy tiện tìm một chỗ đất trống bắc một cái bệ bếp lò, bỏ nồi lên trên đó là được, mọi người cũng không để ý những thứ này, chỉ quan tâm đồ ăn ra sao thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây