“Cảm ơn chị Kiều.” Sở Đình thật lòng biết ơn, mấy hôm trước cô thấy Kiều Đại Hồng khâu giày đã muốn nói nhưng ngại quá lại thôi, giày bông vải của nguyên chủ đã cũ nát lắm rồi, bông lót đã rơi rụng hết đi, vừa nhìn đã biết mùa đông đeo sẽ không đủ ấm.
“Tôi không để chị làm không công đâu, tôi đưa chi phí gia công nhé, cũng không làm lỡ dở thời gian của chị.”
“Vậy đâu có được, chỉ khâu một đôi giày thôi mà, dù sao mấy ngày nữa là đến kỳ nghỉ không phải đi làm, không tốn công đâu, cô không cần đưa tiền làm gì.” Kiều Đại Hồng cuống quýt từ chối, trong mắt cô ta, đây chẳng phải việc khó khăn gì, đâu cần phải đưa tiền với không đưa tiền gì, đâu thể không biết xấu hổ mà nhận được.
“Không được, cái này nhất định phải đưa, không đưa tôi để chị Kiều làm thì ngại lắm, huống hồ, không chỉ là một đôi giày, thật ra tôi còn muốn nhờ chị Kiều khâu một đôi giúp chồng tôi nữa, nếu chị không lấy tiền tôi sẽ ngại lắm.”
Đúng vậy, Sở Đình nói ra mục đích tiếp nữa của cô, không chỉ riêng giày của nguyên chủ, lúc cô tổng vệ sinh trong nhà phát hiện giày bông vải để đi trong mùa đông của Dương Vũ cũng rất ít, có mỗi đôi bông thô, đeo không còn ra hình dáng ban đầu nữa rồi, vừa nhìn là biết thường xuyên đeo ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây