Ở bách hóa này cũng có người quen của anh, thời điểm vừa mới lên thành phố, công việc anh tìm đầu tiên chính là lao công ở cửa hàng bách hóa, cho nên trực tiếp tìm đến người thu ngân ở quầy hỏi: “Tiểu Trần, vừa rồi có một người phụ nữ mập mạp từ đây đi ra, cậu biết cô ta đến đây làm gì không?”
“Tôi biết, cô ta á hả, tới bán thức ăn, phỏng chừng mập như thế cũng là ăn cho đến mập đi.” Tiểu Trần đối với Kiều Tuyết rất có ấn tượng, thời buổi này ít thấy người nào béo như vậy, tuy rằng Kiều Tuyết đã gầy hơn không ít: “Cái kia là bánh đậu xanh mà cô ta làm được, nghe nói muốn ở bách hóa bán đó, tôi cũng không biết, hình như đã cùng giám đốc nói chuyện điều kiện gì đó đi.”
Dương Vũ tuy rằng đối với Kiều Tuyết có thành kiến, nhưng rốt cuộc không phải chuyện của anh, anh chỉ nhìn đến việc Kiều Tuyết làm bánh đậu xanh có điểm kỳ lạ, những người khác không biết, Dương Vũ anh có nhiều bạn bè như thế còn không biết sao.
Cái cô Kiều Tuyết này, khi ở nhà thật sự rất lười biếng, không biết nấu cơm, cũng sẽ không xuống bếp không xuống ruộng làm, hiện giờ đột nhiên lại biết làm bánh đậu xanh, còn có thể biết được tìm giám đốc bách hóa nói điều kiện, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Buổi chiều về đến nhà, Dương Vũ trong lúc vô ý cùng Sở Đình nói đến chuyện này, Sở Đình mới nghĩ đến đúng vậy, nữ chính là thời điểm còn ở nông thôn, thông qua việc làm bánh đậu xanh kiếm tiền, đồng thời trở nên gầy và trở nên xinh đẹp hơn, tích lũy tiền tài về sau, mới đi theo chồng vào trong quân, có năng lực nhất định đấu với đám phụ nữ đại viện kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây