Bọn chúng vốn dĩ không muốn ở đây, tuy rằng bà Lý đối xử với chúng rất tốt nhưng nơi này rốt cuộc chẳng phải nhà mình, không giống nhà chúng có sân lớn còn có cây nữa, ra ngoài là có thể chơi cùng với mấy đứa nhóc. Bây giờ bọn chúng ở cùng phòng với Sở Đình, cả ngày không phải ở nhà thì là đi học, chẳng vui gì cả!
“Tráng Tráng không muốn đi học sao, Viên Viên cũng không muốn à? Không muốn học hát bài bảng chữ cái với cô giáo à? Không muốn trượt cầu trượt ở trường mẫu giáo à? Hửm? Mẹ nói với các con này, những thứ này quê nhà chúng ta đều không có, chỉ có ở đây mới có cho nên cha mẹ mới đưa các con đến đây.”
Sở Đình nói dông nói dài rất lâu, cuối cùng cũng dỗ dành được hai thằng quỷ nhỏ, dắt chúng về nhà.
Hai đứa trẻ nhớ đến cha chúng, Dương Vũ cũng nhớ bọn chúng chứ, chỉ có điều anh quả thật không có thời gian đến thăm chúng, anh đang chuẩn bị đi Quảng Châu, chuyến này bắt buộc phải đi.
Chưa kể đến trong quá trình này, Trần Tam Thuận làm thế nào xin nghỉ công việc ở đội giữ trật tự, gia đình anh ta kêu trời gọi đất như thế nào, với lại sau khi biết là do Dương Vũ khuyên anh ta, họ sẽ đến nhà anh làm ầm ĩ thế nào, tóm lại, cái phân đội nhỏ hai người kiếm tiền này đã chính thức thành lập.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây