“Bọn họ…” Dương Vũ hơi chần chừ, anh ở Thủ đô quả thực chưa từng thấy đội giữ trật tự hay hồng vệ binh gì cả, hình như vẫn có nhưng bởi vì Thủ đô đã mở cửa nhiều, tay trong tay dắt nhau đi bộ trên đường hoặc khiêu vũ ở trong công viên căn bản chẳng ai quản. Nhà Dương Vũ lại chẳng làm chuyện gì vi phạm kỷ luật, cũng chẳng có chuyện người ta đến tìm bọn họ cho nên anh căn bản không biết đội giữ trật tự của Thủ đô giải tán chưa. Nhưng mà chuyện này không ngăn được anh nói.
“Đã giải tán từ lâu rồi! Cậu nói xem đội giữ trật tự của chúng ta kiểm tra đâu phải kiểm tra tác phong tư tưởng gì đó của người ta đâu, ở trên đường kiểm tra xem ai tư tưởng không đoan chính à? Người ta bây giờ một nam một nữ tay trong tay đi cùng nhau, đó cũng không gọi là tư tưởng không đoan chính, đều là chuyện bình thường rồi, đội giữ trật tự chẳng có tác dụng nữa, cậu bảo không giải tán chứ giữ lại làm gì, đúng không?”
“Đội nhóm ở thủ đô, đều, đều giải tán rồi?” Tam Thuận Tử nói lắp, hai người cuối cùng uống sạch bách vò rượu còn lại từ lúc Dương Vũ đón Tết.
Đương nhiên, vốn dĩ rượu mua về cũng không chỉ giữ để uống, nói cho cùng Sở Đình không uống rượu, cô chủ yếu dùng rượu trắng ướp đồ.
Uống hết rượu rồi, Tam Thuận Tử cũng triệt để gục xuống bàn, Dương Vũ lúc này cũng có hơi choáng váng, chẳng quan tâm người ta vẫn còn nằm bò trên bàn, dứt khoát tự mình gắng gượng nốt chút tỉnh táo còn sót lại cuối cùng, đi lên giường ở trong phòng nằm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây