“Ánh trăng sáng trước giường, ngỡ sương trên mặt đất. Ngẩng đầu trông…” Viên Viên thuộc trước, bi ba bi bô đọc thuộc lòng bài thơ hôm qua Sở Đình dạy.
Sở Đình nhìn cậu tán thưởng: “Viên Viên giỏi thật.”
Viên Viên được khen đứng thẳng tắp, mắt sáng lấp lánh.
Sở Đình nhìn sang Tráng Tráng: “Đến con rồi, Tráng Trán, Viên Viên vừa đọc qua một lần, con cũng nghe một lần, chắc đọc thuộc được rồi chứ hả.”
Ánh mắt Tráng Tráng đảo loạn lung tung, một hồi nhìn bên này, một hồi trông bên kia, mở miệng, bộ dáng chột dạ biểu hiện rõ trong lời nói, bắt đầu ấp úng đọc thuộc lòng: “Ánh trăng sáng trước giường, ngỡ, ngỡ”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây