“Thảo nào, buổi chiều anh theo chân đội trưởng đến sân phơi để trưng cầu ý kiến của bọn họ à? Em ở nhà cách xa chỗ đó cũng nghe thấy tiếng huyên náo, nhưng mà có hai đứa nhóc này nên không chạy đến xem náo nhiệt.”
“Đúng vậy, trước khi ra đồng buổi chiều anh đã đi cùng đội trưởng đến nói với bọn họ rồi.”
“Có bao nhiêu người đồng ý, chuyện bàn bạc đến bước nào rồi?” Sở Đình tò mò hỏi: “Chỉ sợ là không thể trì hoãn lâu được đâu, nếu không đào vàng sẽ không chờ nổi.”
“Mọi người nói để buổi tối quay về thương lượng với người nhà một chút, đại khái là lúc ra đồng sáng mai sẽ có kết quả.” Dương Vũ kể cho cô chuyện hồi chiều ở sân phơi.
“Ồ, sáng mai họ quyết định sớm một chút, vậy thì cũng có thể theo đó mà bắt đầu đi vào sản xuất ở công xưởng sớm hơn rồi, đúng rồi, anh có muốn đưa đào ngâm buổi sáng còn thừa cho bọn họ nếm thử một chút hay không?” Sở Đình nhìn về chậu sành lớn ở bên cạnh, trong đó đựng đào ngâm mà buổi sáng Dương Vũ đun trong nồi lớn, buổi trưa anh chỉ mang theo một cái nồi nhỏ, còn thừa lại rất nhiều, Dương Vũ không cho cô ăn đào ngâm trong đó, chính anh cũng không ăn nên đổ hết chậu sành, đây là chậu sành bình thường dùng để rửa mặt, rất sạch sẽ, có thể đựng được rất nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây