Bây giờ là lúc tan ca ăn cơm buổi trưa, cả đại gia đình nhà đội trưởng đều ở nhà, phụ nữ ở trong nhà bếp nấu cơm, trẻ con chơi đùa trong sân, đội trưởng Dương Hữu Tín cũng đang ngồi trong sân đan sọt, nhìn thấy Dương Vũ đến thì ông đứng dậy tiếp đón: “Nhị Vũ đến đấy à, vẫn chưa ăn trưa đúng không, ăn một bữa ở nhà chú đi!”
Đội trưởng vẫn luôn quan tâm đến chuyện nhà Dương Vũ, hơn nữa ông ấy thường xuyên đi dự hội nghị trong thành phố, cũng nhìn thấy nhiều chuyện trên đời, không hề vì chuyện Dương Vũ vào đồn cảnh sát một lần mà thay đổi, thái độ đối với anh cũng coi như tự nhiên.
“Cháu chưa ăn , đúng lúc có chút chuyện đến tìm chú, cháu không khách khí nữa, ăn chực ở đây một bữa vậy.” Dương Vũ cũng không từ chối, từ xưa đến nay phần lớn chuyện của đàn ông đều thương lượng trên bàn ăn mà thành, anh ở bên ngoài lăn lộn nhiều năm như vậy, tất nhiên cũng hiểu rất rõ đạo lý này.
“Đến ăn thì cứ đến ăn, cháu còn tự mang đồ ăn đến nữa à!” Đội trưởng nhìn thấy nồi trong tay anh thì cười nói, ông vừa nói vừa bỏ sọt trong tay xuống đứng dậy, sau đó khi nhìn thấy trong tay Dương Vũ đúng là nồi thật: “Đây là gì, cháu cũng thật là.”
“Đồ hộp, là đào vàng ngâm cháu tự đun.” Dương Vũ đưa nồi cho ông xem, đội trưởng nghiêng đầu nhìn thoáng qua, quả thật bên trong chính là đào vàng ngâm, nhìn qua cũng không khác gì đào ngâm đóng hộp, nhà ông ấy có nhiều của của cải, đương nhiên cũng từng ăn đồ hộp vài lần rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây