“Bọn họ có thể đồng ý không đây?” Sở Đình cũng không tin tưởng lắm, có thể vay tiền từ những người keo kiệt kia sao?
“Cho nên là…” Dương Vũ nói ra suy nghĩ của mình: “Anh định đề xuất với đội trưởng, cả đội cùng lập một công xưởng, ngay tại đội sản xuất của chúng ta lập ra một công xưởng chế biến trái cây, đến lúc đó để tất cả mọi người trong đội bỏ tiền ra rồi cùng nhau làm! Đợi đến cuối năm sẽ chia lợi nhuận cho mọi người, dựa theo số tiền mà bọn họ đã bỏ ra, như vậy người khác cũng được lợi, sẽ không nhìn chằm chằm nhà chúng ta nữa.”
“Như vậy cũng đúng.” Sở Đình suy nghĩ một chút thì gật đầu: “Nhưng mà chỉ sợ người đồng ý tham gia sẽ không nhiều lắm đâu.” Đây cũng là một vấn đề, không thể không kể đến việc mọi người trong đội dù sao cũng đều là nông dân, kiến thức có hạn, nếu như anh nói họ bỏ tiền ra để anh lập công xưởng, sau đó cuối năm sẽ chia hoa hồng cho họ, chưa chắc họ đã đồng ý, dù sao bây giờ cũng là muốn lấy tiền từ tay bọn họ! Anh nói có thể kiếm tiền là kiếm được ngay thì ai mà tin!
“Chưa cần lo đến chuyện này, làm thế nào để khuyên mọi người đồng ý mới là chuyện quan trọng nhất.”
“Không sao cả, không nhiều thì không nhiều thôi.” Dương Vũ cũng từng nghĩ đến chuyện này: “Trong đội có nhiều hộ gia đình như vậy, cho dù chỉ có một số người tin thì cũng đủ cho chúng ta làm đồ hộp đem bán rồi, huống chi sở dĩ anh kêu gọi mọi người trong đội tham gia cũng vì có lí do khác, chính là vấn đề nhân công, bây giờ vẫn chưa đến vụ thu hoạch mùa thu, tất cả mọi người cũng không bận lắm, chỉ cần có thể cổ vũ bọn họ, cổ vũ những người đồng ý bỏ tiền ra, để bọn họ giúp làm đồ hộp, giúp chế biến đóng gói, trình tự sẽ được tiến hành rất nhanh, còn không cần phải trả tiền công nữa, như vậy sẽ không bỏ lỡ chuyện làm đồ hộp năm nay rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây