Nhưng thời gian từng chút từng chút trôi qua, mãi cho đến khi Sở Đình cơm nước xong xuôi lại đợi một lát, đã đến giờ đi ngủ, Dương Vũ vẫn không trở về, Sở Đình bắt đầu có chút lo lắng, nhưng cô cũng không có cách nào, hiện tại Sở Đình mang thai như vậy, dù sao cũng không có khả năng đi tìm anh, đành phải tâm lý an ủi chính mình, một người lớn như vậy, hẳn là trong thành phố có chuyện gì không kịp trở về.
Nghĩ như vậy, cô bắt đầu mơ mơ màng màng ngủ, sáng sớm hôm sau, khi Sở Đình vừa mới thức dậy, còn chưa mắt, tay đã theo ý thức sờ soạng bên cạnh, trống không, không ai, Dương Vũ cả đêm không trở về!
Ý nghĩ này vừa xuất hiện ở trong đầu cô, cả người lập tức tỉnh táo, cô vội vàng rời giường phủ thêm quần áo đi trong phòng khác xem, không ai, cô lại sợ là bởi vì mình khoá cửa, tối hôm qua Dương Vũ trở về gõ cửa cô không có nghe thấy nên không mở cửa, cho nên đi mở cửa sân ra, vẫn không phát hiện người.
Không ai, loại tình huống này cực nhỏ, trong ấn tượng của cô hình như sẽ không xảy ra loại chuyện này, dù cho Dương Vũ ở bên ngoài làm chuyện gì, trừ phi trước đó anh biết đêm đó có nhiệm vụ gác đêm, sẽ nói một tiếng với Sở Đình trước tiên vào lúc ban đêm không trở lại, lúc khác anh đều trở về.
Ở bên ngoài chồng uống rượu uống đến muộn nữa, cũng sẽ trở về ngủ, bởi vì anh không thích ở nhà người khác, hiện giờ cũng không có mấy nhà là dư phòng ốc, ngủ ở nhà người khác cực kỳ không được tự nhiên xấu hổ, anh luôn luôn về nhà, nhất là Sở Đình bày biện trong nhà đến thoải mái như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây