“Cho nhóc, cái này lấy về đi, lần sau đừng đến nữa. Tôi cho nhóc biết, hôm nay là lần đầu nên hữu dụng. Lần sau mà nhóc còn làm như vậy nữa, dù nhóc có làm hết toàn bộ việc trong nhà này cũng đừng mong tôi cho nhóc cái gì.”
Sở Đình đưa viên thuốc trần cho cậu bé và trịnh trọng nhắc nhở. Cô cũng không phải kiểu người thích bị ép phải giúp đỡ.
Thuốc uống của thời kỳ này rất đơn giản, thuốc hạ sốt thì chỉ cần một viên là được, hiệu quả rất tốt. Thời này vẫn chưa có các tá dược khác phối vào thêm mà chỉ có dược liệu hạ sốt, viên thuốc đơn giản mà thô kệch.
“Cảm ơn.” La Đồng nhận thuốc rồi xoay người chạy nhanh đi, vội gài then cài cửa sân.
Buổi tối Dương Vũ trở về, Sở Đình kể lại với anh chuyện này, Dương Vũ nghe thấy vậy thì rất không vui. Sau khi anh nói hết lời, La Đồng chẳng những không về mà vẫn chạy đến nhà mình, làm việc để cưỡng ép được đổi lấy thuốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây