Đàm Ngọc Dao mò ra được hai quả trứng, nghĩ một hồi lại lấy thêm một quả, đưa đến đặt vào trong lòng của Đường Nghị Dương.
"Cầm chắc nhé, nhớ giấu kỹ, đừng để người khác nhìn thấy. Sau này đừng đi bắt nữa, tôi chỉ nói như vậy, chứ không thật sự muốn ăn."
Đường Nghị Dương đã hiểu, cái này là nói lần sau cô ấy sẽ không thu nhận nữa.
"Thật là lắm lời."
Vứt lại bốn chữ, Đường Nghị Dương lại khập khiễng rời đi, Đàm Ngọc Dao tức giận đóng sầm cửa lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây