“Nếu như đã tới nhà rồi, thì hãy quên hết những chuyện trong quá khứ đi. Sinh hoạt với người nhà cho tốt, cuộc sống lâu rồi cũng đều giống nhau. Về sau ấy mà, con ngủ ở giường của Ái Hoa trước kia, cùng một phòng với Lão Đại. À đúng rồi, buổi chiều có người tới đưa cho con mấy bộ quần áo, ba đều để ở trên giường rồi. Con ăn cơm xong tự mình thu dọn đi.
Đường Nghị Dương không muốn nói chuyện, chỉ vâng một tiếng.
Lúc này Em tư tên là Phùng Tiểu Lan bưng bát cơm đi qua. Đặt cái bát cạch một cái nặng nề sau đó liền chạy đi tìm mẹ.
“Kệ con bé, ăn đi.
Đường Nghị Dương vừa nhìn thấy đồ ăn, cái bụng liền bắt đầu sôi sùng sục. Trước kia ở nhà, cứ đến giờ liền ăn cơm, hai ngài hôm nay ở trên đường hoạt động nghỉ ngơi đều rối loạn, đói bụng cũng rất nhanh. Cảm thụ thật sự không dễ dàng gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây