Người phụ nữ kia suy nghiêm túc suy nghĩ một lúc vẫn là bảo không có, Đàm Ngọc Dao giả vờ bày ra dáng vẻ vô cùng sốt ruột, một bên vừa muốn rời đi, một bên lẩm bẩm trong miệng vậy thì đống lương thực này phải làm sao đây. Còn chưa đi được mấy ước liền bị cô ấy kéo góc áo lại.
“Em gái, lương thực gì thế? Có thể nói với chị gái được hay không.
Đàm Ngọc Dao nhấc tay lên xoa đôi mắt đỏ hoe, bộ dạng đứng đắn bắt đầu bịa chuyện nói hươu nói vượn.
“Chính là lương thực để ăn đó. Ba em bảo em mang tới ngõ nhỏ đằng trước, bảo là có người sẽ tới đưa tiền cho em. Thế nhưng đợi cả một buổi sáng rồi cũng không thấy có ai tới. Không nhận được tiền trở về, ba em nhất định sẽ mắng em mất…
Phương Hiểu Vân lập tức trở nên kích động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây