Trên gương mặt của đứa lớn Linh Ngọc có mấy dấu tay liền, đầu tóc đều bị giật tới rối loạn, trên người còn có vài vệt máu còn đang chảy.
Ngọc Châu cũng vậy, trên người chỗ xanh chỗ tím. Ngay đến cả đứa bé nhất là Ngọc Đình trên người cũng có vết thương.
“Tần Quế Lan! Ba đứa trẻ này là con ruột của hai người đúng chứ? Thế mà hai người cũng xuống tay được à? Trời đất ơi, đánh thành cái dạng này, đúng là nghiệp chướng mà!
La Xuân Hạo kéo ba chị em qua, sờ cơ thể gầy trơ xương chẳng được nổi hai lạng thịt kia, thật sự là vô cùng đau lòng. Trong thôn cũng có người đánh mắng con cái, thế nhưng chưa thấy nhà ai giày xéo con mình như thế này cả.
Trong lòng bà ấy đột nhiên nảy ra một ý nghĩ có chút hoang đường. Liệu có thể, đều nhận ba đứa trẻ này về làm con thừa tự được không….
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây