Trên đồi nhỏ vắng vẻ hiu quạnh, cơn gió nhẹ thổi qua tờ giấy mộ đã cũ sờn dán trên ngôi mộ, giống như thể là đang đáp lại lời bà ấy vậy. Bà cụ chỉnh lý xong đống cỏ dại vừa nhổ ra, quay đầu lưu luyến nhìn ngắm chồng và con trai mình, sau đó mới run lẩy bẩy đi xuống núi.
Bà ấy trở về thu dọn lại một chút, lấy túi đựng tiền nhỏ, đi thẳng tới nhà của trưởng thôn Đàm Tử Bình.
Đàm Từ Bình cũng đã lớn tuổi rồi, có rất nhiều sự tình ông ấy đều để cho con trai làm, một ngày trôi quá cũng nhàn nhã thảnh thơi. Còn đang chơi đùa với cháu trai, chợt thấy La Xuân Hoa đi tới. Vô cùng bất ngờ.
Ông ấy với người đàn ông của La Minh Xuân là Đàm Hành Cương cùng nhau lớn lên từ khi còn bé, ngay cả có cái quần đẹp cũng hận không thể mặc chung với nhau. Hồi còn nhỏ ông ấy bị rơi xuống hồ nước cũng là do Đàm Hành Cương cứu ông ấy lên. Không thì lấy đâu ra thôn trưởng bây giờ là ông ấy chứ.
Về sau Cương Tử đi làm lính qua đời, con trai của ông ấy cũng chạy đi làm lính và cũng qua đời, đứa út đi làm hồng tiểu binh, đi ra khỏi nhà một chuyến cũng không trở về lần nào nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây