Bây giờ tâm trạng của Phùng Quyên tốt ghê gớm, con trai không học cái xấu, rất tốt. Còn dẫn theo con dâu về, vô cùng tốt.
Đàm Ngọc Dao nghe mẹ của Tiểu Bàn nói mới hiểu ra. Vì sao vừa nãy cả nhà họ lại có phản ứng như vậy. Trong lòng cô cũng nhẹ nhõm đi nhiều. Lúc nói chuyện cũng gần gũi hơn.
Chưa nói được bao nhiêu đã thấy Tiểu Bàn khoanh tay đi xuống lầu. Lúc này Phùng Quyên mới thả tay Đàm Ngọc Dao ra đi qua nhìn con trai.
“Ôi chao, lớn tuổi rồi hay quên. Mẹ quên con mất tiêu, cha có đánh mạnh không?”
“Úi! Cha đánh mạnh lắm, con vừa vào cửa cha đã cho con một gậy, rất đau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây