Đàm Ngọc Dao ngồi trên giường, hổn hển thở hai cái. Không gian nhỏ cộng thêm Đường Nghị Dương, làm cho cảm giác an toàn trong lòng cô tăng lên gấp bội.
“Không sao, chỉ là sợ người vừa rồi.”
“Sao lại sợ, không phải chỉ là ăn mặc kém một chút, lạnh một chút. Có anh đây rồi.”
Đường Nghị Dương thấy thèm vị trí bên giường kia, đi về phía trước dời sang một chút cũng không có gan sang ngồi, không thể làm gì khác hơn là kéo ghế ra ngồi đối diện cô.
“Anh không hiểu, là trực giác của em, người kia rất kỳ quái, cũng rất nguy hiểm. Dù sao hai chúng ta cũng hạn chế ra ngoài, em rất sợ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây