“Có buồn cười đến như vậy không?”
“Ai nha, anh không thấy được anh tôi như vậy. Nghe được Anh Anh ngồi cùng xe cùng đi thị trấn, so với con chuột đất thì không khác biệt lắm.”
“Cũng bình thường thôi.”
[Nếu đổi thành chính mình, nói không chừng cũng không kém anh ấy nhiều lắm.]
Đàm Ngọc Dao nghe xong trong lòng thoải mái. Nhìn ven đường cũng không có ai, đánh bạo đặt tay lên người anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây