“Anh Anh, hôm nay trong nhà thực sự quá bận rộn. Tớ đi trông coi nhà cửa đã nhé, cậu cứ ở đây ăn, đừng khách sáo với tớ.”
Trần Anh gật gật đầu, mặt cô ấy bị thương, cũng không muốn đến nơi có quá nhiều người.
Chưa ăn được mấy miếng đã nghe người trong phòng nói khát nước. Ngọc Châu ôm bé con trong lòng nên không tiện đi ra.
“Để tôi đi.”
Trần Anh rót nước vào cái bát sạch rồi đi vào. Bên trong hơi lộn xộn, chăn mền, một đống lớn rương chậu ngổn ngang trong phòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây