Thất Vĩ thấy mấy trăm mét dưới đất đều không có bóng rắn, chắc chắn nó không có ở đây.
“Hả? Không có ở đây, vậy nó có về không?”
Đàm Ngọc Dao rất không nỡ xa Hắc Đào. Mặc dù nó ăn nhiều, nhưng nó rất ngoan, đáng yêu, tìm được thứ tốt là sẽ nghĩ tới mình đầu tiên.
“Nó còn nhiều sầu riêng ở trong động lắm, hẳn là đi ra ngoài đi dạo. Chắc chắn sẽ trở lại, khi cô trở lại từ trấn trên thì đến xem lại, nói không chừng khi đó nó đã trở về.”
Nghe thấy Thất Vĩ nói như vậy, Đàm Ngọc Dao yên tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây