Còn chưa đi đến thôn, cô đã đụng phải Trần Anh trên đường mòn ở bên ngoài. Nhìn chậu trong tay cô ấy, hẳn là đi giặt quần áo.
Mặt cô ấy...
Đàm Ngọc Dao nhìn sang, hít khí lạnh.
Đây không phải vết thương bình thường. Một vết thương to bằng ngón tay kéo từ mặt bên đến cằm, còn có một cái ngắn hơn ở trán, có điều rất dễ bị tóc che kín, gió không lớn thì không nhìn ra.
“Anh Anh!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây