Đàm Ngọc Dao dọn liên tiếp hơn mười ngày, gầy đến mức không còn dáng, quần áo mặc trên người cô cũng có thể đón gió tung bay.
Sau đó nhớ ra cần đi thăm Trần Anh, cô xin nghỉ, về nhà tìm quần áo nhưng không tìm được một bộ vừa người để ra cửa.
“Thất Vĩ, Thất Vĩ! Mau lấy quần áo khác cho tao. Hì hì, quần áo của tao đều rộng rồi.”
Thất Vĩ vừa định lên tiếng đáp lại, khí đen ở đối diện nhào tới. Gần như là trong nháy mắt, nó tung kết giới. Vốn muốn bắt lấy tộc trưởng, kết quả nó phát hiện khí đen đó phát ra từ trên người cô.
Đàm Ngọc Dao gọi mấy tiếng mà không nghe thấy Thất Vĩ trả lời, đang định tùy tiện chọn một bộ mặc, thì cô cảm thấy đầu nặng nề, mí mắt cũng rất nặng. Ầm một tiếng, cô ngã trên giường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây