Nghĩ đến đây, trong lòng Tương Nguyệt Mai lạnh cả người, yên lặng nhận tiền.
“Cô bé, cảm ơn cháu! Cháu có giấy bút không? Thím viết giấy nợ cho cháu.”
“Không cần, thím nhanh về dẫn Anh Anh đi gặp bác sĩ thì hơn.”
“Vậy không được, không viết giấy nợ thì vay tiền cái gì. Cháu mau lấy ra đi, thím viết xong sẽ đi.”
Tương Nguyệt Mai kiên trì, Đàm Ngọc Dao chỉ đành đi vào cầm giấy bút ra, đợi cô viết xong, cất giấy nợ rồi mới đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây