Vừa định đưa tay lên lau thì phát hiện giờ mình lau cũng không kịp nữa. Xấu hổ lại để xuống.
“Ba, những trái dương mai kia sắp thối hết rồi, rất đáng tiếc. Con hái về làm rượu dương mai cho ba uống nha. Nhiều lợi ích thực tế.”
“Giảo biện, chính là không nghe lời. Đã nói trên núi có rắn, nhiều nguy hiểm, lỡ như đụng phải thì sao? Nhìn cánh tay với bắp chân nho nhỏ này của con đi, con chạy kiểu gì?”
Đàm Ngọc Dao cúi đầu nhìn nhìn cánh tay và bắp đùi thô to của mình. Mím môi lén cười.
“Còn cười! Phạt con hai ngày không được ra khỏi cửa!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây