Khi cô gần như bị bóp cổ đến chết trên núi, cô đã lâm vào trạng thái chết giả. Cô có thể cảm giác được hồn phách đi đến một nơi kỳ quái.
Ở đó, đẹp không giống như ở nhân gian, còn có rất nhiều hồ ly nhỏ tỏ vẻ đáng yêu ở trước mặt cô. Có một con hồ ly màu đỏ tên là Thất Vĩ, xinh đẹp nhất, cả ngày đều vui vẻ lăn lộn ở trước mặt cô, đặc biệt khiến người ta yêu thương.
Nó tên là Thất Vĩ, hệ thống của mình cũng tên là Thất Vĩ, Đàm Ngọc Dao trực giác hai cái tên này chính là một con hồ ly. Cho nên khi tỉnh lại cô mới muốn thử một lần, ai ngờ lại khiến hồ ly nhỏ căng thẳng, thật là cười chết mất thôi.
“Được rồi được rồi, không cười nữa. Thất Vĩ, hóa ra mày thật sự là một con hồ ly.”
Thất Vĩ dựng hết cả lông hồ ly lên, không thèm để ý tới cô. Đàm Ngọc Dao thèm thuồng nhìn một hồi lâu, không nhịn được thử vươn móng vuốt ra, sờ nó. Sờ một cái thấy nó không kháng cự, Đàm Ngọc Dao càng to gan hơn, vuốt lông giúp nó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây