Đàm Ngọc Dao lấy thuốc và băng gạc đổi từ trong hệ thống ra.
“Diệp Tử, cô tự mình rửa đi nhé, tôi không thấy máu được, không có cách rửa giúp cô.”
“Tật xấu này của cô đúng là, buồn cười thật.”
Diệp Tử cũng không hỏi những món đồ này ở đâu mà ra, đón lấy tự mình bắt đầu băng bó vết thương lại.
Chờ cô ấy băng bó xong, Đàm Ngọc Dao cũng vừa lúc cởi trói xong cho mấy người phụ nữ ở đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây