Giây phút nhìn thấy đối phương rơi nước mắt đó, Lý Huy mới biết hóa ra trái tim mình đã sớm bị hâm nóng nhiều năm như vậy rồi, anh ta không nỡ khiến đối phương khóc, cho dù không về được thành phố cũng không thấy đau lòng như khi nhìn thấy cô ấy khóc.
Cũng chính bởi vì nghĩ thông suốt một điểm này, nên Lý Huy mới đưa ra quyết định.
Buổi chiều khi đi làm, Cổ Na hiển nhiên vẫn làm chung với An Hi Hạo, khi hai người nói chuyện, An Hi Hạo nghe thấy cô cứ mở miệng là lại gọi “An Hi Hạo”, khiến anh có hơi không vui.
“Tiểu Na, em có thể gọi anh một cách thân thiết hơn được không?”
Cổ Na ồ một tiếng, cô đứng thẳng người nhìn An Hi Hạo với vẻ hơi oan ức: “Trí thức An?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây